Chúng tôi, những người con gái hiểu rõ mình muốn gì trong đời: muốn phát triển, muốn có sự nghiệp, muốn được vô lo vô nghĩ, đủ trưởng thành để biết rung động một cách có chọn lọc. Chúng tôi có tham vọng và muốn được theo đuổi tham vọng ấy bằng cả trái tim và sức lực.
Tuy nhiên, chúng tôi cũng từng mắc sai lầm...
Chưa bao giờ chúng tôi nghĩ rằng mình có thể sa vào lưới tình với một kẻ, giống hệt "tra nam" phản diện trong những cuốn truyện ngôn tình gối đầu giường thuở mới dậy thì. Ấy mà, chúng tôi sa thật.
Chúng tôi yêu phải những gã đểu giả, lắng nghe quá nhiều lời xin lỗi giả tạo, rồi tha thứ, rồi lại đau khổ. Chúng tôi say nhèm, khóc lóc, gọi điện, hạ mình để níu kéo. Chúng tôi đánh mất hoàn toàn bản thân mình, sa đà từ cô công chúa hoạt bát của bố mẹ trở thành thứ nô lệ tình cảm, nằm bẹp trên vũng nước mắt, không ăn uống, không muốn nói chuyện với ai.
Từ một người bạn tốt, luôn là chỗ dựa của mọi người, chúng tôi trở thành kiểu người yếu đuối đến mức chẳng thể đứng vững trên chính đôi chân của chính mình. Bạn bè cũng chỉ biết lắc đầu.
Nhờ các cậu cả đấy, những chàng trai đểu ạ. Và đây là lá thư dành cho tất cả các cậu.
Ngay từ đầu, các cậu đã khiến chúng tôi xiêu lòng nhờ những cử chỉ quan tâm ân cần, khiến chúng tôi hạnh phúc và nghĩ rằng các cậu thực sự muốn có chúng tôi trong đời. Chúng tôi tin những cảm xúc ấy là chân thật, không toan tính. Chỉ là không ngờ rằng nó ngắn ngủi đến thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét